Mùa Hè Lavender, mùa Hè thơm…
Ai đó vừa treo câu “Ôi, những ngày Hè Lavender, những ngày thơm!” trên status …
Thật gợi cảm! Cứ như câu hát nữa nhớ nữa quên mùa Hè thơm đôi chân muốn bước, tóc mây hồng cho mắt long lanh…
Còn Hè của riêng ta, lâu quá, quên mất rồi bóng dáng Lavender. Mùa Hè bây giờ là nắng. Mùa Hè bây giờ là bụi. Mùa Hè bây giờ chạy đua cùng học hành, thi cử, áo cơm. Chẳng còn đâu mùa Hè tím biếc thơm mùi oải hương trên từng ngón tay. Cũng chẳng còn mùa Hè mát rợi, trong vắt thuở nào. Bộn bề, mệt nhoài làm những ngày xanh hồ như già khô theo năm tháng. Làm sao nhớ nổi mùa Hè là mùa Lavender nở cho những yêu thương…!?
Vui chân bước theo câu mùa Hè thơm, ta gặp người hồn nhiên thốt lên “Lavender ơi Lavender” với bao trìu mến. Ở đấy, người gửi lời tự tình, rằng người cũng đã buồn, một nỗi buồn xuyên qua bao nhiêu nỗi buồn thẩm thấu từ đất, từ mây, từ trời, từ gió. Ở đấy, người gửi lời thì thầm, rằng người cũng ngấm bao chuyện đời chìm nổi, đa đoan, cũng bạc tóc nhường hết phần bình yên, thanh thản để có một chiều Hè lặng ngắm bóng hình Lavender thiếu nữ, dịu dàng bên cây đại dương cầm màu tím.
Câu nói của người “Lavender ơi Lavender, ta yêu em nhiều như hơi thở. Nhiều như những lần ta chớp mắt trong đời” làm buổi chiều nay vương mùi hoa oải hương, ngan ngát …
Cám ơn một chiều Hè Lavender tím biếc.
Cám ơn một yêu thương ...
1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
8.
9.
10.
11.
12.
13.
14.
15.
16.
17.
18.
19.
20.
21.
22.
23.
24.
25.
26.
26.
27.
28.
29.
30.
31.
32.
33.
34.
35.
36.
37.
38.
39.
40.
(Photos: Internet)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét