Anh đã nợ một mùa Thu xa lắm
Khi bàn chân lỡ giẫm chiếc lá vàng
Nợ mây chiều hò hẹn chuyến lang thang
Chưa biết bay nên đành rơi giấc mộng
Anh còn nợ sóng xô vùng biển rộng
Mải rụt rè trễ nhịp khúc lênh đênh
Nợ những cơn mưa ru êm mùa Hạ
Ngủ chưa say trên nỗi nhớ gập ghềnh
Nợ tim mình ủ ê buồn một góc
Vì nuôi hoài ký ức của mùa em
Nợ khúc đường xưa những phút êm đềm
Có tóc mai chập chờn trong nắng Hạ
Nợ rất nhiều nhưng anh không thèm trả
Vì vẫn chờ đòi lại món nợ em
Em nợ anh một ánh nhìn có thật
Anh còn chờ và em... chắc đã quên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét