Anh đi về phía mặt trời!
Nơi những sợi nắng óng ánh rót mật vàng trải dài vô tận. Những thảm rừng mênh mông quá. Và mùa Thu cũng trải vàng như vô hạn.
Có phải trời chiều hoàng hôn nên Thu ửng vàng trong sắc màu lãng mạn!?...
Anh đi xuôi hướng cuộc đời!
Những cung đường mùa Thu mông lung đầy xa lạ. Giai điệu cuối mùa sao nghe quen quá, bước chân mơ hồ rung với cỏ lá rừng xưa. Những nỗi buồn rớt lại sau mưa. Cuốn trôi đi quá khứ của một thời cũ kỷ. Một mình anh, chỉ một mình mộng mị. Một mình anh, chỉ một và Thu...
Em có đi theo anh tìm những nụ cười!
Âm vang mùa Thu đầy những ngọt ngào và lãng mạn. Bỏ quên đi những muộn phiền của cuộc đời đã làm ta ngao ngán. Chỉ cần em thôi! Chỉ Ta với mùa Thu!...
Ảnh: ST
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét